ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 348

Bố từng nói với cô rằng, làm người lương thiện, làm việc không hổ thẹn với

lòng, thì thế giới cũng sẽ đối xử tốt với con.

Nhưng cô không nhìn thấy thiện ý của thế giới, cô tốt với Dân Bản Địa, Dân

Bản Địa lại đối xử với cô như thế, cô từng một lòng một dạ với Hạ Đông Giá,
nhưng anh lại không nói năng gì, nhìn cô nổi giận, thậm chí cả một câu an ủi
cũng không có.

Cô là đồ ngốc, một con ngốc siêu cấp.

“Thế còn muốn làm một cô ngốc như vậy không?”

Cũng không biết cô đã trút bỏ cảm xúc đến khi nào, một giọng đàn ông ấm

áp rơi vào tai, cô quay sang nhìn Hạ Đông Giá, nhất thời không biết phải trả lời
thế nào.

“Anh nghĩ làm một kẻ ngốc cũng rất tốt.”

Lời Hạ Đông Giá khiến Trần Khinh giật mình, nuốt nước bọt, cô cúi đầu:

“Anh đang an ủi em đó hả?”

“Anh không có thói quen nói dối.” Anh quay sang, túm lấy gấu áo Trần

Khinh, vẫy tay, “Em ngồi xuống đây, ngửa đầu lên nói chuyện thế này mệt lắm,
em có biết không?”

Trần Khinh vẫn đang ngơ ngẩn liền bị kéo ngồi xuống đất, cô thấp thỏm

nhìn Hạ Đông Giá, không biết anh định nói gì với mình.

Nhưng dù thế nào đi nữa, Trần Khinh cũng không ngờ câu đầu tiên mà Hạ

Đông Giá nói với cô lại là “Anh rất hâm mộ em”.

“Đừng vội không tin, anh nghĩ không chỉ riêng anh mà rất nhiều thứ ở em

đều khiến nhiều người ngưỡng mộ.”

“Là gì vậy?” Yết hầu lên xuống mấy lần, Trần Khinh như quên mất mới nãy

thôi, cảm xúc của cô vẫn còn chưa ổn định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.