ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 359

“Gặp phải chuyện này thì tự nghi ngờ chính mình là chắc chắn rồi, anh cảm

thấy trước đây em rất tốt, chỉ là con gái có lúc hơi khó hiểu, cô Đại A kia trước
kia không phải rất bảo vệ, chăm sóc em hay sao?”

“Liên quan gì đến Đại A?” Lau nước mắt, Trần Khinh ngẩng đầu lên.

“Không phải cô ta làm hỏng USB của em hả?”

“Anh nói gì thế?” Hoàn toàn nín khóc, Trần Khinh không kìm được, kể cho

Hạ Đông Giá nghe những lời Dân Bản Địa đã nói trước đó.

Ánh nắng chiếu sáng đôi mắt người đàn ông, anh lắc đầu vẻ không dám tin:

“Cho dù là thế thì không có lửa làm sao có khói, Trần Khinh, em vẫn nên cảnh
giác thì hơn, như thế sẽ ít bị tổn thương”.

“Hạ Đông Giá, em biết em rất ngốc, nhưng không phải người nào cũng sống

phức tạp như các anh, Đại A là bạn em, là bạn tốt nhất của em, nếu đối với bạn
thân nhất cũng phải đề phòng thì em không làm được.”

“Em...”

“Anh đừng nói nữa. Em về ký túc trước đây.”

Không chào từ biệt, Trần Khinh liền bỏ đi như bay.

Những lùm cây trụi lá lướt qua, cảm giác cô độc lấp đầy cơ thể.

Nếu nói sự hãm hại của Dân Bản Địa khiến cô đau lòng, thì sự chỉ trích Đại

A của Hạ Đông Giá gần như đã tấn công vào một phần tín ngưỡng trong cô.

Hạ Đông Giá cô từng yêu mến như thế làm sao lại nói những lời như vậy

được?

Bước chân cô càng lúc càng chậm, cuối cùng dừng lại trên sân thể thao

trước nhà ăn.

Khu ký túc gạch đỏ gần trong gang tấc nhưng cô lại không muốn về. Tiến

thoái lưỡng nan, cô đành ngồi xuống ven đường, nhìn khu nhà ăn đối diện người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.