ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 377

Diệp Lý đứng cạnh cười rất gian xảo, cậu thích nhất là nhìn thấy Hạ Đông

Giá mất mặt.

“Trần mập, tối nay muối ăn gì, tôi mời.” Diệp Lý vỗ ngực, cười tươi rói.

“Dì cũng nấu cháo cho tôi rồi, buổi tối tôi ăn món đó.” Cô chỉ vào hộp cơm.

Mỗi thế này? Diệp Lý cau mày: “Dễ mà!”.

Cậu vỗ vỗ tay rồi cầm lấy hộp cháo, ăn “xì xụp” hết sạch. Lau miệng, cậu

đắc ý nhìn Trần Khinh: “Thế này có thể đi cùng tôi rồi chứ?”.

Há hốc miệng nhìn hạt cơm trên mép Diệp Lý, Trần Khinh nuốt nước bọt,

khó nhọc nói: “Được thôi…”

“Tôi cũng đi.”Hạ Đông Giá nãy giờ vẫn cầm nước quả bỗng lên tiếng, rồi

sau đó mặt không cảm xúc, bỏ đi ra ngoài cổng trước.

Chút lạnh nhạt này sẽ không khiến anh lùi bước được.

Sự mỉa mai châm biếm của Diệp Lý cũng sẽ không khiến anh chùn bước.

Chủ đề anh không thể chen vào trên bàn ăn cũng không thể khiến anh đầu

hàng.

Anh chỉ cảm thấy tim đang nhói đau, vì đãi ngộ mà bản thân đang gặp phải,

trước đó anh đã từng để cô mập phải chịu đựng y như vậy.

Haizzz... Hạ Đông Giá, mày đúng là khốn nạn!

Lại mấy ngày nữa trôi qua, Hạ Đông Giá đang rửa mặt trong phòng thì nghe

thấy tiếng có người lao vào. Anh chụp lấy khăn bông, lau bừa qua loa, trong tầm
nhìn nhạt nhòa ướt đẫm, anh thấy Diệp Lý đang luống cuống, hoảng loạn kéo túi
của cậu ở trên giường xuống.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Anh chớp mắt, giọt nước trên hàng mi rơi vào

trong mắt, cảm giác xót xót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.