ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 58

“Quản lý nói ban nãy có người từng cấp cứu cho người chết, là ai trong hai

người?”

Câu hỏi bất ngờ phá vỡ giấc mơ anh hùng của Trần Khinh, cô ngẩng đầu

lên, hơi ngớ người.

“Người chết?”, cô hỏi với vẻ không tin.

“Phải, không cứu được.” Bác sĩ nói.

Sao lại như thế?

“Là cô cấp cứu cho người chết à?” Bác sĩ mặc blouse trắng quan sát Trần

Khinh, cô cũng nhìn lại ông ta, ngơ ngác gật đầu, “Là tôi”.

“Có thể kể tôi nghe cô đã cấp cứu thế nào không?”

Trần Khinh từ từ nhớ lại những bước cấp cứu ban nãy, bên tai vẳng tiếng

quản lý đang cố gắng xóa sạch quan hệ giữa quán của cô ta và chuyện này, trước
mặt không ngớt những người đi qua đi lại, thi thể kia đang bị khiêng lên cáng đưa
đi, bên ngoài cửa xa hơn nữa là một đám người tò mò đang vây quanh theo dõi.

“Có phải tôi đã làm gì không đúng? Ông ta bị bệnh tim đúng không?” Sự tự

tin mới được xây dựng lại bị hiện thực tàn khốc đánh bại, Trần Khinh cúi đầu,
trái tim như bị thứ gì đó khuấy đảo, rất đau.

Cơn đau này khác hẳn những cơn đau khác mà cô từng trải qua, toát lên sự

lạnh lẽo vì không cứu được mạng người.

“Một sinh viên năm nhất có thể làm được như vậy đã rất cừ rồi, còn nguyên

nhân cái chết thì hiện giờ vẫn chưa thể nói được.”

“Vâng.”

Câu nói chắc chắn này khiến Trần Khinh thấy hơi an lòng, để lại cách thức

liên lạc của mình rồi cô và Diệp Lý lặng lẽ quay về trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.