ANH CÓ THIẾU NGƯỜI YÊU KHÔNG? - Trang 63

quay lại đánh chúng ta thậm tệ hả?”.

“Em phạm sai lầm rồi”, Trần Khinh đứng không vững đã dựa vào bức tường

phủ rêu, ôm khúc gỗ trong lòng mà nhìn Hạ Đông Giá, bộ dạng đáng thương vô
cùng.

Sợ anh đánh cô hay sao? Hừ lạnh một tiếng, Hạ Đông Giá sải chân bước

xuống vùng đất bùn lầy.

Đã vào mùa xuân, cỏ trước tòa nhà đang trong thời kỳ mọc nhanh, bước qua

đám cỏ mọc rậm rạp ven tường, anh đứng trước mặt Trần Khinh.

“Quay lưng lại.”

“Hả?” Trần Khinh há miệng, ánh mắt nhìn Hạ Đông Giá với vẻ ngơ ngác.

“Tôi bảo em quay lưng lại.”

Giọng nói trầm trầm lộ vẻ nóng nảy, Trần Khinh “à” một tiếng rồi ngoan

ngoãn làm theo. Cạnh chân vẫn là đám cỏ mọc um tùm ban nãy, tâm trạng cô
càng nặng nề, Hạ Đông Giá nổi giận chăng?

Trong đầu lóe lên đôi mắt tức giận, cô rụt cổ lại, mới phát hiện ra cổ áo bị

người sau lưng túm lấy. Hạ Đông Giá không hề che giấu sự bực bội với cô: “Đã
nói rồi, làm bác sĩ phải có thể lực tốt, lúc cần chạy thì phải chạy được, xem ra tôi
còn phải bổ sung một điểm nữa là phải có não, biết khi nào thì nên chạy”.

“Vâng.”

“Chuyện chưa nắm chắc thì đừng cố ra mặt, Hoa Đà chẳng bao giờ chuyển

thế vào em đâu.”

“Vâng.”

Hạ Đông Giá phê bình Trần Khinh liên tục, ngôn từ khắc nghiệt, Trần Khinh

chỉ biết vâng dạ thừa nhận mọi điều anh nói, chỉ là cô không hiểu tại sao anh phải
kéo cổ áo cô?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.