ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 118

Tom ngồi xuống bên cạnh cô, vòng tay qua vai cô. Isabel dựa vào ngực

anh, khóc thổn thức. Máu đã bắt đầu khô quanh từng vũng trên sàn nhà. Cái
chết, máu me, an ủi người đau đớn – tất cả với Tom đều không hề xa lạ.
Nhưng không phải như thế này: chỉ có một người đàn bà và một đứa bé;
không hề có đạn bom hay sình lầy. Mọi thứ vẫn nằm yên chỗ cũ: những
chiếc đĩa ăn tráng men cây liễu nằm gọn gàng trên sống chén; chiếc khăn
vải treo trên cửa lò nướng. Chiếc bánh mà Isabel vừa nướng sáng hôm đó
nằm úp ngược trên giá để ráo, khuôn bánh vẫn phủ khăn ẩm.

Một lúc sau, Tom lên tiếng, “Ta phải làm gì bây giờ? Với... với đứa

nhỏ?”

Isabel nhìn hình hài đã lạnh dần trong vòng tay cô. “Mình đi châm bình

nước nóng đi.”

Tom liếc nhìn cô.

“Làm ơn mà.”

Vẫn bối rối, nhưng sợ cô buồn, Tom đứng dậy đi châm bình nước nóng.

Khi anh trở vào, Isabel nói tiếp, “Khi nào nước đủ ấm thì đổ đầy chậu giặt.”

“Nếu mình muốn đi tắm tôi sẽ dìu mình, Izz à.”

“Không phải cho em. Em phải tắm cho con. Trong tủ chăn vẫn còn mấy

tấm trải còn tốt – mấy tấm có thêu đó. Mình đem xuống đây cho em được
không?”

“Izz à, từ từ rồi hẵng làm mấy chuyện đó. Giờ đây sức khỏe của mình là

trên hết. Để tôi đi đánh tín hiệu cho người ta gởi thuyền ra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.