ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 126

cô nói lớn suy nghĩ. “Nếu phải vào trại mồ côi thì tội quá. Như con trai của
Sarah Porter.”

Đêm đó họ gần nhau, lần đầu tiên kể từ khi Isabel bị sảy thai. Isabel như

người khác hẳn: yên lòng, thư thái. Khi đã xong cô hôn anh rồi nói, “Mùa
xuân tới mình sẽ trồng thêm một vườn hoa hồng. Để mấy năm sau khi tụi
mình đi rồi vẫn còn hoa ở lại.”

***

“Sáng nay tôi sẽ đánh tín hiệu báo.” Tom nói lúc trời vừa hửng sáng, khi

anh vừa đi tắt đèn về. Ánh nắng sớm mai dịu dàng màu vỏ sò tràn vào
phòng ngủ, vuốt ve gương mặt đứa bé. Đêm qua khi nó thức giấc, Isabel đã
bế về phòng, đặt nằm ngủ giữa hai người. Cô đặt ngón tay lên môi ra dấu,
gật đầu về phía đứa bé còn đang ngủ rồi bước ra khỏi giường và đi vào bếp
với Tom.

“Mình ngồi xuống đi, để em đi pha trà,” cô thì thầm rồi mang ra nào tách

chén, ấm tích và ấm đun nước, khẽ khàng hết sức. Cô đặt ấm đun trên bếp
rồi nói. “Tom à, em suy nghĩ rồi.”

“Về chuyện gì hả Izzy?”

“Về Lucy. Hẳn không phải chuyện tình cờ mà nó tìm đến ngay sau khi...”

Cô không cần phải nói hết câu. “Mình không thể gởi nó về trại mồ côi
được.” Cô nhìn Tom, nắm lấy bàn tay anh trong tay cô. “Mình à, em nghĩ
nên để nó ở lại đây.”

“Không được, mình à! Nó dễ thương thật nhưng không phải con mình.

Làm sao giữ được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.