ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 133

Sáng hôm sau Isabel bế Lucy đứng bên cạnh Tom ngay dưới buồng đèn

khi anh đánh điện báo. Anh nghĩ thật kỹ về lời lẽ trong bức điện. Mấy ngón
tay anh run run khi bắt đầu: anh từng ngại việc phải báo tin đứa con chết
non, nhưng giờ đây anh thấy còn tệ hơn. “Em bé ra sớm chấm chúng tôi rất
ngạc nhiên chấm Isabel hồi phục tốt chấm không cần trợ giúp y tế chấm
con gái chấm Lucy...” Anh quay sang Isabel. “Còn gì nữa không?”

“Cân nặng nữa. Lúc nào người ta cũng sẽ hỏi bao nhiêu cân.” Cô nghĩ

đến đứa con của Saral Porter. “Ba cân hai.”

Tom nhìn cô, kinh ngạc trước lời nói dối quá dễ dàng. Anh quay về bàn

phím và đánh con số cô vừa nói.

Khi có hồi âm anh chép lại trong sổ điện tín. “Chúc mừng chấm tin tuyệt

vời chấm đã chứng nhận chính thức công dân mới của Janus theo luật định
chấm Ralph và Bluey gởi lời chúc mừng chấm ông bà ngoại sẽ được báo
tin ngay chấm.” Tom thở dài, cảm thấy lồng ngực nặng trĩu. Anh ngồi đợi
một lát rồi mới đem hồi âm cho Isabel xem.

***

Trong mấy tuần sau đó Isabel tươi như hoa. Cô không ngừng ngân nga

khi đi lại trong nhà. Cô cứ ôm hôn anh cả ngày. Anh thấy choáng váng
trước nụ cười của Isabel, một niềm vui vô bờ bến. Rồi còn đứa trẻ? Trông
nó bình yên, tin tưởng. Nó không hề lạ trong vòng tay Isabel, không hề
nghi ngại đôi tay vuốt ve nó, đôi môi hôn và nựng nịu nó. “Má đây, Lucy,
má đây,” Isabel đong đưa dỗ nó ngủ.

Rõ là đứa bé ngày càng cứng cáp khoẻ mạnh. Làn da nó sáng như có

vầng hào quang mềm mại. Bầu ngực Isabel đáp lại đôi môi nó, sữa về chỉ
trong mấy tuần, hiện tượng “tái tiết sữa” như bác sĩ Griffiths mô tả với đầy
đủ chi tiết lâm sàng. Nó bú ngay không chút chần chừ, cứ như thể cả hai đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.