ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 155

ông ta lập tức nghĩ rằng ắt hẳn người ta ghi nhầm, đáng ra phải là H.A.
Graysmark. Mà chính mắt ông ta thấy Hugh vẫn còn sống, vậy là ông ta
quyết định không đánh bức điện tín ấy. Violet lần đầu tiên biết tin đứa con
trai thứ hai hy sinh qua gói bưu phẩm tuềnh toàng trên tay. Thôi thì thời
chiến mà, nhầm lẫn như vậy cũng thường. Violet khi đó đã tự nhủ thế.

***

Lần trước về nhà Isabel không khỏi nghĩ đến cái bóng đen bao phủ gia

đình mình sau khi hai anh cô qua đời. Nỗi đau mất mát như tràn xuống
cuộc đời mẹ cô, tựa một vết mực loang. Năm đó Isabel mới mười bốn tuổi,
cô nhớ đã tìm khắp trong từ điển như thế nào. Cô biết rằng người vợ mất
chồng được gọi là goá phụ, chồng mất vợ thì thành đàn ông goá vợ. Nhưng
nếu cha mẹ mất con cái thì không có từ nào để đánh dấu sự mất mát đó. Họ
vẫn chỉ là cha, là mẹ, ngay cả khi mất đi đứa con trai hay con gái ruột. Thật
kỳ lạ. Khi đó cô nghĩ thầm không biết mình có còn là một cô em gái nữa
không, vì các anh thân yêu đã chết rồi.

Cứ như thể một quả bom từ tiền tuyến ở Pháp vừa nổ tung giữa gia đình

cô, để lại lòng hố sâu không cách gì lấp được. Ngày qua ngày Violet cứ dọn
dẹp phòng hai đứa con trai, đánh bóng mấy cái khung ảnh bằng bạc. Bill
trở nên lặng lẽ. Isabel có khơi chuyện gì ông cũng không đáp lại, có lúc còn
bước ra khỏi phòng. Isabel biết rằng phận sự của cô lúc này là không gây
thêm phiền hà gì cho cha mẹ nữa. Cô là thứ phần thưởng an ủi của ông bà,
thay thế chỗ cho hai người con trai.

Giờ đây niềm vui của ông bà càng khiến Isabel tin rằng cô đã làm đúng

khi quyết định giữ Lucy ở lại đảo. Những bóng đen u buồn dai dẳng đã tan
biến. Đứa bé hàn gắp nhiều cuộc đời: không chỉ cô, Tom, mà còn là cuộc
đời của hai người tưởng như đã ngã quỵ vì mất mát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.