ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 176

Con ốc sên đã kịp chạm một đường viền trên đó, mép thư quanh chỗ bị

ốc ăn ánh lên như cầu vồng. Không có tem, chữ viết trên bì thư đều đặn,
cứng cỏi.

Cô đem bức thư vào nhà, đặt lên bàn ăn, sao cho mép thư thẳng hàng với

cạnh bàn gỗ bóng. Cô ngồi trước bức thư một lúc lâu, trước khi cầm chiếc
que mở thư có cán chạm ngọc trai lên. Cô rạch phong bì, cẩn thận để không
làm rách thứ gì bên trong.

Hannah rút ra một tờ giấy nhỏ lẻ loi. Cô đọc:

Chị đừng lo cho con bé. Nó đang ở nơi an toàn, được yêu

thương và nuôi nấng chu đáo, và sẽ luôn như vậy. Chồng chị đã
về với Chúa. Tôi mong đọc thư này chị sẽ an lòng.

Hãy cầu nguyện cho tôi.

Căn nhà râm mát, tấm màn cửa đã được kéo lại, che đi ánh nắng gay gắt.

Lũ ve sầu rên rỉ trên giàn nho ở hiên sau nhà, tiếng nỉ non dữ dội khiến
Hannah thấy tai như ù đi.

Cô nhìn kỹ chữ viết. Con chữ hiện ra ngay trước mắt cô nhưng chúng

nhảy múa hỗn loạn, không thể tách bạch được. Tim cô đập mạnh, phổi như
nghẹn đi, cô thấy khó thở. Cô từng ngờ ngợ rằng lá thư sẽ biến mất khi cô
mở phong bì ra – những chuyện như vậy từng xảy đến với Hannah. Cô từng
thoáng thấy bóng Grace trên phố, có lẽ là chút màu hồng thoáng qua như
chiếc áo đầm sơ sinh của con, rồi nhận ra rằng đó chỉ là một gói đồ có cùng
màu sắc, hay váy áo của một người lạ. Có khi cô chợt thấy bóng của một
người đàn ông y hệt như chồng mình, đến nỗi cô chạy theo níu tay áo người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.