ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 20

Chương 1

Ngày 16 Tháng Chạp năm 1918

“Vâng, tôi hiểu,” Tom Sherbourne đáp. Anh ngồi trong một căn phòng

đơn sơ, không đỡ nổi cái nóng hầm hập bên ngoài. Những giọt mưa mùa hạ
Sydney trút xuống lộp độp trên cửa sổ, người trên vỉa hè lập cập tìm chỗ trú
mưa.

“Nói thiệt là cực lắm đó nghe.” Người đàn ông ngồi đối diện chồm người

về phía trước, cố nhấn mạnh. “Chẳng thư thả gì. Vịnh Byron không phải là
trạm đèn cực nhất, nhưng tôi muốn anh lường cho hết rồi hẵng xin làm.”
Ông ta lấy ngón cái nhận thuốc vào tẩu rồi châm lửa. Đơn xin việc của Tom
có cùng câu chuyện như phần lớn thanh niên thời đó: Sinh ngày 28 tháng
Chín năm 1893; nhập ngũ chiến đấu; có kinh nghiệm về Mã tín hiệu liên
lạc quốc tế và Morse; sức khỏe tốt; giải ngũ danh dự. Luật đã chỉ rõ rằng
cựu quân nhân được ưu tiên khi xin việc.

“Không lý...” Tom dừng lại, rồi nói tiếp. “Nói xin phép ông, ông

Coughlan, tôi không nghĩ việc này cực hơn nhiệm vụ ở Mặt trận phía Tây.”

Người đàn ông nhìn lại mấy chi tiết trên giấy tờ giải ngũ rồi nhìn Tom,

như tìm kiếm điều gì đó trong mắt anh, trên gương mặt anh. “Phải rồi. Có
lẽ anh nói đúng.” Ông ta nói nhanh qua mấy điều khoản: “Anh tự trả chi
phí đi đến trạm công tác. Vì anh chỉ đổi gác cho nhân viên chính thức nên
sẽ không có ngày phép. Nhân viên biên chế được nghỉ phép một tháng sau
mỗi hợp đồng ba năm.” Ông ta cầm cây viết mập lù ký đơn ngay trước mặt
anh. Vừa lăn con dấu lên miếng mực, ông ta vừa nói, “Hoan nghênh anh” –
ông ta ấn con dấu xuống tờ giấy ba lần – “vào ngành Hải đăng Khối Thịnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.