ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 203

Sau bữa trưa, những người lớn ngồi uống nốt trà trên bàn ăn, Tom nói,

“Sao thấy Lucy im ắng quá…”

“Hmmm,” Isabel đáp. “Con nhỏ đang vẽ cho xong bức tranh để gởi cho

ba má. Để em đi xem.” Nhưng cô chưa kịp ra khỏi phòng thì Lucy bước
vào bếp, mặc chiếc váy lót của Isabel kéo lê dưới sàn nhà, mang thêm đôi
giày có gót của cô và chuỗi hạt màu xanh mà mẹ cô đã gởi theo thuyền lúc
sáng.

“Lucy!” Isabel la lên. “Con lục đồ của má hả?”

“Không có,” con bé đáp, mắt tròn xoe.

Isabel đỏ mặt. “Cháu có bao giờ ăn mặc vậy đi quanh nhà đâu,” cô nói

với mấy vị khách. “Thôi mà Lucy, cảm lạnh bây giờ. Để má mặc đồ lại cho
con. Rồi má sẽ nói chuyện con dám lục đồ má. Còn dám nói dối nữa.” Cô
bước ra khỏi phòng, mỉm cười, không để ý thấy sắc mặt thoáng đổi khác
của Tom khi nghe thấy những lời cuối cùng.

***

Lucy hớn hở đi chập chững theo sau Isabel nhặt trứng. Con bé mê mẩn

nhìn đám gà con mới nở, lâu lâu lại thêm vài con mới. Nó áp gà con vào
cằm, để cảm thấy đám lông vàng mịn như tơ. Khi giúp mẹ nhổ cà rốt hay
củ cải, thỉnh thoảng con bé lại kéo quá mạnh, ngã nhào ra sau, đất cát lấm
lem. “Lucy – Goosy!” Isabel bật cười. “Ngồi dậy đi con.”

Bên cây đàn dương cầm, con bé ngồi trong lòng Isabel, lóng ngóng chật

vật gõ ầm ầm lên phím đàn. Isabel nắm lấy ngón trỏ của con, giúp nó đánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.