ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 241

“Rất hân hạnh được gặp lại anh,” Hannah nói, cuối cùng cũng rời mắt

khỏi đứa trẻ.

Tom không biết nói gì.

“Gặp lại?” Gwen hỏi.

“Chị gặp anh Tom cả mấy năm trước rồi nhưng không biết tên.”

Giờ đến lượt Isabel thấy nôn nóng, hết nhìn người này đến người khác.

“Chồng chị rất tử tế. Cứu tôi thoát khỏi một tay… lúc đó đang làm phiền

tôi. Trên chuyến tàu từ Sydney.” Hannah đáp lại câu hỏi trống không của
Gwen. “Để khi nào rảnh chị sẽ kể em nghe. Chuyện cũng đã lâu rồi.” Rồi
quay sang Tom, cô nói. “Tôi không biết là anh ở Janus.”

Sự im lặng nặng nề bao trùm khi họ đứng đó, chỉ cách nhau có gang tấc.

“Ba ơi,” cuối cùng Lucy lên tiếng, đưa tay ra đòi Tom bế. Isabel thoáng

giằng lại nhưng đứa bé vòng tay qua cổ Tom, anh để nó trèo lên người
mình, dựa đầu nó vào ngực anh, nghe tim mình đập như trống đánh.

Tom chuẩn bị dợm bước đi thì Hannah với tay chạm vào khuỷu tay anh.

“Tôi rất thích bài phát biểu của anh, nhất là chỗ ngọn đèn ở đó cho tất cả
những ai cần đến nó.” Phải một lúc sau Hannah mới nói tiếp được. “Tôi hỏi
anh một chuyện được không, anh Sherbourne?”

Câu hỏi khiến anh thấy lòng nặng trĩu, nhưng vẫn đáp “Chuyện gì kia?”

“Có lẽ câu hỏi hơi lạ, nhưng tàu thuyền có hay cứu được người ở ngoài

xa không? Anh có nghe nói gì đến chuyện thuyền nhỏ được cứu không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.