ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 249

nhô xuống, khác với vây cá mập cứ ở yên khi rẽ nước. Khi về Partageuse
nó cũng biết rằng nếu kéo đuôi mèo thì con vật sẽ quay sang cào nó. Với
Lucy, ranh giới của sự nguy hiểm chỉ có chừng đó.

Vậy nên khi đuổi theo Tabatha Tabby ra khỏi hàng rào khu vườn, nó

không hề biết sẽ bị lạc. Một lúc sau nó mất dấu con mèo, nhưng đã muộn
rồi – nó đã đi quá xa, không nhớ đường về, cứ cố tìm đường lại càng lạc
thêm.

Cuối cùng con bé đến một khoảng rừng thưa, ngồi xuống bên khúc cây.

Nó nhìn quanh. Có mấy con kiến lửa. Nó biết phải tránh kiến lửa nên tự
giác xích ra xa đường đi của chúng. Con bé không thấy lo lắng. Kiểu gì ba
má cũng sẽ tìm ra nó.

Con bé ngồi đó, lấy một cành cây vẽ ngoằn nghèo dưới mặt đất. Nó thấy

một con vật lạ, chỉ dài hơn ngón tay của nó đang bò ra từ dưới khúc cây.
Nó chưa bao giờ thấy con vật nào như vậy cả: thân mình dài, chân giống
như côn trùng hay nhện, nhưng lại có hai cánh tay mập mạp, như mấy con
cua mà thỉnh thoảng ba lại bắt được trên Janus. Tò mò, con bé lấy cành cây
chạm vào con vật, chiếc đuôi dài lập tức uốn cong ngược lên phía đầu,
trông thật đẹp mắt. Ngay lúc đó con thứ hai xuất hiện, chỉ cách đó vài phân.

Con bé mê mải nhìn con vật bò lên cành cây đang cầm, cố tìm cách chụp

lấy hai chiếc càng cua. Con thứ ba xuất hiện ngay dưới khúc cây. Từng giây
lừng lững trôi qua.

Khi họ đến khoảng rừng thưa, Tom bắt đầu tìm kiếm. Anh thấy một

chiếc chân mang giày nhỏ đong đưa sau khúc cây gỗ.

“Lucy!” Anh chạy đến bên khúc cây, nơi con bé đang ngồi chơi với cành

cây khô. Anh tê cứng cả người khi nhận ra một con bò cạp đang bám vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.