ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 257

dệt từ miệng người này sang người kia, thường mỗi khi kể lại đều đi kèm
một cái chậc lưỡi, hay bĩu môi để tỏ vẻ ta đây không quan tâm.

“Ông Potts à chúng tôi không hề nghi ngờ chuyện ông nhìn ra món đồ do

chính tay mình mua. Nhưng tôi chắc ông cũng hiểu rằng việc này không có
nghĩa là con bé còn sống. Hạ sĩ Knuckey cố đấu dịu với Septimus, giờ đang
đỏ bừng mặt, đứng ngay bên cạnh, cằm ngẩng cao, ngực ưỡn ra cứ như
chuẩn bị lên võ đài.

“Anh phải điều tra chứ! Tại sao người ta đợi đến lúc này mới đem nộp?

Ngay đêm hôm? Không cần phần thưởng?” Hàng ria mép của ông lão
dường như trắng hơn khi mặt ông sầm lại.

“Nói xin lỗi ông, làm quái gì mà tôi biết được?”

“Anh nói năng vậy đủ rồi, cảm ơn anh. Ở đây còn có đàn bà con gái!”

“Xin lỗi ông.” Knuckey nhấp môi. “Tụi tôi sẽ điều tra, tôi đảm bảo với

ông như vậy.”

“Chính xác là các anh sẽ điều tra như thế nào?” Septimus lớn tiếng.

“Tụi tôi… Tôi… Đảm bảo danh dự với ông sẽ điều tra.”

Hannah thấy lòng chùng xuống. Rồi cũng sẽ như những lần trước thôi.

Thấy vậy nhưng cô bắt đầu thức khuya, trông ra chỗ hòm thư, chờ đợi một
dấu hiệu.

“Anh làm một tấm cho cái này nhé Bernie,” Cảnh sát Lynch lên tiếng.

Lynch đang đứng ở quầy hàng tiệm ảnh Gutcher, chìa ra cái lục lạc bạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.