ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 263

một ngày xưa, tỉnh dậy giữa đêm khuya sau khi đã biết tin Hugh qua đời
mà đột nhiên nghĩ rằng, “Mình phải báo tin xấu cho Hugh biết.”

Dần dần cô thấy không còn lối thoát, rồi thấy giận dữ. Tại sao? Tại sao

anh ta không để mọi thứ được yên? Đáng ra Tom phải bảo vệ vợ con, chứ
không chia lìa má con cô như vậy. Nằm sâu dưới tri giác, thứ cảm xúc tăm
tối đó bị đánh thức, lồng lộn tìm chốn nương náu. Suy nghĩ của của Isabel
quay cuồng, không còn sáng suốt – anh ta đã lên kế hoạch hai năm nay.
Anh ta là ai, là ai mà dám nói dối với cô, dám mang con cô đi ? Cô nhớ lại
cách Hannah Roennfeldt chạm vào cánh tay Tom, rồi tự hỏi không biết thực
ra giữa hai người có gì. Cô nôn thốc tháo ra bãi cỏ.

***

Đại dương cuồng nộ đập vào vách núi, nước biển văng lên tới chỗ Isabel

đang đứng, cách mặt nước đến hàng trăm feet, ngay bờ vực. Nước thấm
vào mấy cây thánh giá, đẫm ướt váy áo cô.

“Izzy! Isabel!” Giọng Tom lạc đi trong gió.

Con chim hải âu lượn trên đầu, bay vòng vòng rồi lao mạnh như tia chớp

xuống con sóng gập ghềnh, ngoặm lấy một con cá trích. Nhưng có vẻ như
con cá được trận bão phù trợ, nó lắc mình thoát khỏi mỏ chim, rơi ngược
xuống nước.

Tom chạy ào mấy trăm thước đến chỗ Isabel. Con hải âu tiếp tục lượn

trong bão, dường như biết rằng sóng nước hỗn độn sẽ khiến nó dễ tìm ra
mấy con cá không kịp nấp trong những dải san hô sâu nhất.

“Ta không còn thời gian,” Tom nói, kéo Isabel lại gần. “Lucy sẽ thức

dậy.” Cảnh sát đã tra hỏi anh nguyên một tiếng đồng hồ. Hai viên cảnh sát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.