ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 278

những lời viên cảnh sát nói sau đó trên chiếc điện thoại vừa lắp. Với Bill,
kết luận hiển nhiên nhất chỉ là cái chết. Không thể là đứa con thứ ba. Làm
sao ông có thể mất hết cả đám con cái – làm sao Chúa để chuyện như vậy
xảy ra được? Tâm trí ông không thể tập trung vào những lời giải thích về
em bé nhà Roennfeldt, rồi còn chuyện liên quan đến Tom và một thi thể.

Tại đồn cảnh sát người ta đưa Bill vào phòng sau, nơi đó con gái ông

ngồi trên ghế gỗ, hai tay đặt trên đùi. Ông cứ ngỡ là Isabel đã chết, vậy nên
khi thấy con, ông ứa nước mắt.

“Isabel. Isabubba!” ông thầm thì, kéo con vào lòng. “Vậy mà ba cứ

tưởng sẽ không còn gặp con nữa.”

Mấy giây sau ông nhận ra Isabel có gì đó thật lạ lùng: cô không choàng

tay ôm ông; không nhìn ông. Cô ngồi thõng người xuống ghế, không một
chút sinh khí, gương mặt nhợt nhạt.

“Lucy đâu rồi?” ông hỏi, đầu tiên là hỏi Isabel, rồi quay sang hỏi viên

cảnh sát Garstone. “Nhỏ Lucy đâu rồi? Còn Tom nữa?” Tâm trí ông lại
quay mòng mòng: hẳn hai cha con đã bị chết đuối... Hẳn là vậy rồi.

“Anh Sherbourne đang ở trong nhà giam, thưa ông.” Viên cảnh sát đóng

dấu lên mảnh giấy trên bàn. “Anh ta sẽ được đưa đến Albany sau khi phiên
sơ thẩm.”

“Sơ thẩm? Chuyện quái quỷ gì vậy? Lucy đâu rồi?”

“Nó đang ở với mẹ ruột, thưa ông.”

“Rõ ràng là nó không có ở đây! Anh đã làm gì nó vậy? Chuyện gì đang

xảy ra thế này?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.