ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 32

gì quá vài ngày. Công ăn việc làm trong thị trấn cũng chỉ ổn định có chừng.
Kelly vẫn giữ tiệm chạp phô. Lão Len Bradshaw vẫn bán thịt, mặc dù cậu
con trai nóng ruột thay cha lắm rồi: cứ nhìn cách cậu lấn lướt chỗ của ông
già dưới quầy mỗi khi rướn người lấy một khúc sườn hay một cái má heo là
biết ngay. Bà Inkpen (bà này dường như chỉ có họ mà không có tên, mặc dù
cô em gái vẫn gọi riêng là Popsy) đứng ra trông coi xưởng đóng móng ngựa
khi ông Mack chồng bà không về sau trận Gallipoli. Gương mặt bà cứng
cỏi lạnh lùng như miếng sắt móng ngựa, tính khí bà cũng vậy. Những tay
đàn ông lực lưỡng làm việc cho bà, cứ một điều “Thưa bà Inkpen”, hai điều
“Dạ bà. Đủ ba túi đầy rồi thưa bà Inkpen”, mặc dù ai trong số họ cũng dư
sức nhắc bổng bà lên chỉ bằng ngón tay.

Người xứ Mũi biết rõ ai có thể cho mua chịu, ai phải đòi trả ngay, ai nói

thật ai nói dối khi họ mang hàng đến trả đòi lại tiền. Cửa hàng vải vóc và
kim chỉ của Mouchemore làm ăn được nhất quanh dịp Giáng Sinh và Lễ
Phục Sinh, mấy tháng đầu đông còn tranh thủ bán thêm len đan áo cũng
khá chạy. Cả mấy thứ đồ nho nhỏ không tiện nói thẳng của đàn bà con gái.
Larry Mouchemore thường vuốt hàm râu nhọn mỗi khi sửa lại cách người
ta đọc tên lão (“đọc là ‘mu’ chứ không phải ‘mao’”) rồi lo sợ và hằn học
khi bà Thurkle có ý định mở hiệu da lông thú ngay kế bên. Hiệu lông thú?
Ở xứ Mũi? Tin nổi không? Lão mỉm cười hiền lành sáu tháng sau đó khi bà
Thurkle dẹp tiệm. Lão nhanh tay mua hết đám hàng tồn kho, thôi thì cũng
là “hàng xóm tắt lửa tối đèn”, rồi kiếm cũng khá sau khi bán lại cho một tay
chủ tàu đi Canada, nghe đâu ở đó người ta chuộng mấy thứ này lắm.

Cho đến năm 1920, Partageuse đã khoác vẻ vừa kiêu hãnh mong manh,

vừa dạn dày sương gió như một thị trấn phía Tây điển hình. Ngay giữa bãi
cỏ vuông vức gần trung tâm có một đài tưởng niệm bằng đá hoa cương, ghi
tên đàn ông trai tráng xứ Mũi, nhiều kẻ chưa đầy đôi tám, nhưng sẽ mãi
không quay lại để làm đồng, đốn cây hay học nốt bài vở, mặc cho nhiều
người ở nhà vẫn nín thở chờ đợi. Dần dần những mảng đời dệt lại với nhau,
như một thứ vải vóc tiện dụng, trên đó những sợi chỉ đan xen qua trường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.