ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 341

“Thả con gái tôi ra! Thả ra ngay!” Hannah yêu cầu, giận run. Cô chỉ

muốn ra khỏi cửa hàng, chỉ muốn phá vỡ sự gắn kết đó. Cô kéo đứa bé khỏi
Isabel, bế nó ngang hông. Đứa bé vùng vẫy, la hét, “Má ơi! Con đi với má!
Thả con ra!”

“Không sao con à,” Hannah nói. “Mẹ biết con đang buồn nhưng mình

không ở lại đây được,” rồi cô nói tiếp, cố vừa dỗ dành con bé vùa giữ nó
thật chặt để nó khỏi vùng chạy.

Gwen liếc nhìn Isabel, lắc đầu bất lực. Rồi cô quay sang đứa cháu gái.

“Suỵt, yên nào cưng. Đừng khóc mà”. Cô lau mặt cho nó bằng một chiếc
khăn mùi xoa ren mềm mại. “Về nhà rồi dì sẽ lấy kẹo cho con. Tabatha
Tabby chắc là nhớ con lắm. Thôi mà, nín đi con.” Hannah và Gwen tiếp tục
rủ rỉ dỗ dành con bé khi cả ba bước ra khỏi cửa hàng. Khi đến cửa, Gwen
quay lại nhìn Isabel, nhìn sự tuyệt vọng trong đôi mắt cô.

Trong giây lát hết thảy đứng im. Isabel nhìn trân trân, không dám cử

động, nhỡ mà mất đi dấu vết con bé. Mẹ cô đưa mắt nhân viên bán hàng,
ngăn không cho họ lên tiếng. Cuối cùng cậu bé khi nãy phụ mở vải lanh cúi
xuống nhặt súc vải lên, bắt đầu cuốn lại.

Larry Mouchemore như được ra hiệu, tiếp tục câu chuyện với bà khách

hàng, “Bà chỉ mua hai thước thôi hả? Chỗ ren đó?”

“À ờ, chỉ hai thước thôi” bà ta đáp, cố tỏ ra bình thường nhưng lóng

ngóng rút từ trong túi xách tay ra một chiếc lược thay vì mấy đồng bạc cắc
để trả tiền.

“Đi nào con,” Violet khẽ nói. Rồi bà nói lớn, “Chắc lần này tôi sẽ lấy thứ

len khác. Để tôi coi lại mẫu đan rồi quyết định sau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.