ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 343

Sherbourne. Ở Albany, ở Perth, ai mà biết người ta nghĩ gì. Với cung cách
như hiện giờ, chính Sherbourne mới là kẻ thù ghê gớm nhất của bản thân
mình.

Ít ra Knuckey cũng đã không để Spragg tới gần Isabel. “Anh biết là ta

không thể ép buộc người vợ phải khai, vậy nên tránh xa cô ấy ra. Nếu anh
gây áp lực, cô ấy sẽ ngậm miệng luôn. Anh có muốn vậy không?” Knuckey
từng nói lói Spragg. “Vậy để cô ấy cho tôi.”

Lạy Chúa, sao mà rắc rối thế này. Một cuộc sống yên tĩnh trong thị trấn

yên tĩnh, Knuckey chỉ mong có vậy. Mà giờ đây ông phải cố hiểu mớ rối
ren đó. Một vụ án quái gở. Thật quái gở. Công việc của Knuckey là phải
làm sao cho công bằng, thấu đáo. Và bàn giao lại cho Albany khi yêu cầu.
Ông vứt vỏ ốc xuống biển. Chẳng có nước bắn dội lại, chiếc vỏ ốc chìm
dưới tiếng sóng gầm gừ.

***

Hạ sĩ Spragg mồ hôi mồ kê nhễ nhại sau chuyến đi dài từ Albany. Anh ta

phủi hắt chút sợi bông trên tay áo. Spragg chậm rãi quay lưng ra, nhìn đám
giấy tờ trước mắt. “Thomas Edward Sherbourne. Sinh ngày 28 tháng Chín
năm 1893.” Tom không lên tiếng đáp lại lời viên cảnh sát. Tiếng dế râm ran
vọng lại từ cánh rừng, cứ như thể là âm thanh của sức nóng mùa hè.

“Đúng là anh hùng chiến tranh. Hai lần huy chương chữ thập. Tao đọc

thành tích của mày rồi: tay không bắt sống nguyên đội súng máy giặc Đức.
Đưa bốn đồng đội đến nơi an toàn dưới làn đạn bắn tỉa. Còn gì gì nữa.”
Spragg dừng lại một lúc. “Chắc mày đã giết cũng khá nhiều.”

Tom vẫn im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.