ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 36

“Cảm ơn bà,” Tom đáp, cố không mỉm cười, biết đâu cười cũng phạm

luật thì sao.

“Dùng nước nóng thì tính thêm mỗi tuần một shilling. Tùy anh có muốn

dùng hay không. Tôi thấy đàn ông trai tráng dùng nước lạnh cũng chẳng
hại gì.” Bà ta ném chìa khóa về phía Tom. Khi bà ta cà nhắc về cuối hành
lang Tom tự hỏi liệu có một ông Mewett nào đã khiến bà trở nên “ưu ái”
đàn ông đến vậy.

Trong căn phòng nhỏ ở phía sau nhà, Tom mở túi xách lấy đồ ra, đặt

bánh xà phòng và đồ cạo râu gọn gàng lên kệ. Anh gấp đồ lót và bít tất cho
vào ngăn kéo, treo ba cái sơ mi, hai quần dài với áo complet lành lặn và cà
vạt vào chiếc tủ hẹp. Anh nhét cuốn sách vào túi quần rồi bắt đầu đi dạo
phố.

***

Việc cuối cùng của Tom ở Partageuse là ăn tối với Cảng vụ trưởng và

phu nhân. Đại tá Percy Hasluck phụ trách trông coi mọi tàu thuyền qua lại
ở cảng, theo thông lệ thường mời người gác đèn ở Janus đến nhà ông ăn tối
trước khi họ lên đường ra đảo.

Chiều hôm đó Tom tắm rửa, cạo râu sạch sẽ, vuốt keo Brilliantine vào

tóc, cài nút vạt cổ áo xuống, khoác complet. Ánh nắng những ngày trước
giờ đã bị thay thế bởi những đám mây đen và cơn gió hung dữ thổi vào từ
Nam Đại Dương, nên anh mặc thêm áo bành tô.

Vẫn lượng đường sá như ở Sydney, lại e đi bộ lạ đường nên Tom trừ hao

nhiều thời gian. Anh đến nơi khá sớm. Chủ nhà mời anh vào với nụ cười
thoải mái. Khi Tom lên tiếng xin lỗi vì đã đến sớm, “Phu nhân Đại tá
Hasluck”, theo kiểu ông chồng gọi bà, liền chắp tay rồi nói. “Ôi chao, anh
Sherbourne! Anh không phải xin lỗi vì đã đến đúng giờ, nhất là khi anh lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.