ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 378

Bob Lynch nghĩ một lúc rồi mới trả lời. Anh ta đáng được biết. Anh ta

cũng chẳng làm gì được. “Con bé đi mất rồi.”

“Khi nào? Đi mất sao?”

“Vài tiếng trước. Hình như là bỏ trốn.”

“Lạy Chúa tôi! Làm sao lại có chuyện như thế?”

“Không biết.”

“Giờ họ làm gì?”

“Đi kiếm nó.”

“Để tôi giúp. Tôi không thể cứ ngồi đây được.”

Vẻ mặt Lunch đã thay cho câu trả lời.

“Trời đất!” Tom nói. “Anh nghĩ tôi trốn đi đâu được nữa?”

“Nếu có tin gì tôi sẽ báo cho anh biết. Tôi chỉ làm được vậy thôi.” Rồi

leng keng, viên cảnh sát lại đi mất.

Trong bóng tối, Tom nghĩ đến Lucy, con bé luôn tò mò muốn khám phá

xung quanh. Không bao giờ sợ bóng tối. Có lẽ anh đã nên dạy con bé biết
sợ. Anh đã không thể giúp nó chuẩn bị cho cuộc sống bên ngoài Janus. Rồi
anh chợt nghĩ. Isabel đang ở đâu? Trong lúc này cô ấy có thể làm được
chuyện gì? Anh cầu nguyện rằng Isabel đã không làm việc gì liều lĩnh.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.