ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 47

Tom biết những việc người canh đèn thường làm trong buổi trực vắng

vẻ: chạm trổ vỏ ốc linh tinh, tạc quân cờ. Đan len cũng không có gì lạ.

Whittnish nói qua về sổ nhật ký, các ghi chú thời tiết rồi dẫn Tom vào

ngay buồng đèn ở tầng trên. Mặt kính buồng đèn chỉ bị cắt ngang bởi
những đường viền chồng chéo giữ các tấm kính cửa. Bên ngoài có vọng đài
ban công sắt ôm lấy tháp đèn và một chiếc thang lắt léo đứng dựa vào vòm
tháp, dẫn lên lối đi hẹp ngay dưới chong chóng gió đang quay phần phật.

“Đẹp quá,” Tom vừa nói vừa nhìn thấu kính khổng lồ đặt trên bệ xoay,

cao hơn anh nhiều: một cung điện lăng kính, tựa như tổ ong bằng thủy tinh.
Trái tim của Janus là đây, chỉ có ánh sáng, trong suốt và tĩnh lặng.

Dường như trên môi người gác đèn lớn tuổi chớm một nụ cười khi ông

nói, “Từ khi tôi còn nhỏ xíu đã có hải đăng. Đẹp quá.”

***

Sáng hôm sau Ralph đứng trên cầu tàu. “Gần tới lúc khởi hành rồi.

Chuyến tới anh có muốn tụi tôi đem báo ra không?”

“Trễ mấy tháng thì còn gì là tin tức. Tôi thà để dành tiền mua một cuốn

sách hay còn hơn,” Tom đáp.

Ralph nhìn anh, xem mọi thứ đã đâu vào đó chưa. “Vậy là xong. Giờ thì

không đổi ý gì nữa nhé con trai.”

Tom bật cười, ra vẻ rầu rĩ. “Chắc bác nói đúng rồi đó.”

“Nói vậy chứ tụi tôi ra liền. Nếu đừng trông quá thì ba tháng cũng không

lâu lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.