ÁNH ĐÈN GIỮA HAI ĐẠI DƯƠNG - Trang 60

Partageuse,” Isabel nói. “Chỗ tôi thích nhất là dưới kia, ở bên trái, nơi có
mấy hòn đá thật to.”

Họ đi nữa, ra tới giữa eo đất. “Cứ thả giỏ xuống đó rồi theo tôi,” cô nói,

rồi không nói gì thêm, cô tháo tung giày ra, chạy trên những mặt đá hoa
cương màu đen ngả nghiêng xuống nước.

Tom đuổi kịp cô khi Isabel vừa ra đến rìa mũi. Ở đây vách đá quây vòng

lại, bên trong sóng biển xô dạt, cuộn xoáy. Isabel nằm xuống mặt đất,
nghiêng đầu về phía mép đá. “Nghe này,” cô nói. “Anh nghe tiếng nước
không, cứ như đang ở trong hang động hay nhà thờ lớn vậy.”

Tom nghiêng xuống nghe.

“Anh phải nằm xuống kia,” cô nói.

“Để nghe rõ hơn hả?”

“Không, để không bị cuốn đi. Chỗ này dễ bị cuốn lắm. Nếu có đợt sóng

lớn bất thần anh sẽ bị rớt xuống dưới ngay.”

Tom nằm xuống bên cạnh cô, ngóc đầu ra ngoài, nơi sóng nước vang

vọng, gào thét, dạt dào. “Janus cũng vậy.”

“Ở ngoài đó ra sao? Toàn chuyện nghe nói nhưng không ai đi ra đó trừ

người gác đèn và thuyền tiếp tế. À, có một ông bác sĩ nữa, hồi mấy năm
trước, khi đó nguyên một con tàu bị cách ly ngoài đảo vì có người bị
thương hàn.”

“Ở đó... ừm, chẳng giống nơi nào khác. Cứ như là một thế giới riêng

vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.