ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 1084

xuống."

Có lẽ là do đau, có lẽ là do đã tỉnh, ngón tay Triệu Tấn Dương từ từ rời

khỏi cò súng.

"Anh không thể nổ súng được, hắn vẫn chưa chết ——" Quách Dược chỉ

Thái Tam, "Anh còn vợ con, nếu anh giết hắn, anh muốn bọn họ trơ mắt
nhìn anh ngồi tù sao?"

Trên mặt Triệu Tấn Dương như xuất hiện tia sáng, sát khí dần dần tan đi,

thậm chí dưới ánh đèn, nơi mắt còn lóe sáng lên vì ướt át.

Họng súng chĩa xuống đất, tay trái anh rũ xuống, định đóng khóa súng.

"Ha ha ——" Tiếng cười đột ngột lại lần nữa vang lên, chỉ là không sung

sức như ban nãy, cái điệu cười trong lúc hấp hối giãy dụa càng có vẻ thâm
độc, "Họ Triệu kia, ông đã nói rồi —— ông mà chết, mày cũng phải chôn
theo ông đây; Ông mà không chết, ông sẽ phá nát cả nhà mày ——"

Tay Triệu Tấn Dương trống rỗng, súng đã bị Quách Dược cướp lấy ——

Bằng ——!

Lại một tiếng nữa, Triệu Tấn Dương mở lòi đôi mắt như cóc, nơi ấn

đường điểm xuyết một điểm đen.

Âm thanh giá lạnh theo máu trào ra từ ấn đường mà vang lên ——

"Của Băng Khê."

Cơ thể dựa vào ghế sa lon của Thái Tam chầm chậm tuột xuống đất.

Bằng ——!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.