Hứa Liên Nhã biết hỏi thêm chỉ tổ tốn thời gian nên nói cám ơn, ma xui
quỷ khiến thế nào mà cầm theo ô quay về.
***
Trở lại tiệm, Hứa Liên Nhã lại liên lạc với cửa hàng sửa xe để sạc điện.
Hai bên trái phải của tiệm cô theo thứ tự là tiệm làm đẹp giảm béo và
tiệm rèm cửa, một dãy cửa tiệm mặt tiền hai tầng này nằm đối diện siêu thị
ba tầng, sau lưng là tiểu khu, đoạn đường này được xem là rất náo nhiệt.
Hứa Liên Nhã cầm ô đi lên tầng hai, đang định sửa xe lại lần nữa thì chợt
điện thoại vang lên.
Một dãy số xa lạ, cô bắt máy mà không nghi ngờ gì, vốn tưởng là bên tư
vấn, không ngờ lại là người trong cửa hàng sửa xe, làm việc nhanh thật đấy.
Là giọng nam, không biết có phải do ảnh hưởng của dòng điện ở tiệm
làm đẹp hay không, mà nghe rất có sức hút. Sau khi tự giới thiệu, đối
phương hỏi cô đang dừng xe ở đâu.
Hứa Liên Nhã hỏi: “Anh đến bây giờ luôn à?”
Người đàn ông nói: “Chỉ cách một con đường.”
Hứa Liên Nhã tiện tay đặt ô lên bàn, liếc mắt ra ngoài cửa sổ, “Ở ngay
đối diện siêu thị Người Người Vui, dừng ngay bên đường, một chiếc
Chevrolet màu đỏ.”
Người đàn ông đáp được, rồi cô cúp máy.
Hứa Liên Nhã mặc bờ lu trắng đi, để lộ chiếc quần đùi màu xanh biếc
cùng đôi chân trắng nõn. Cô thường xuyên phải chạy lên chạy xuống, ôm
chó mèo bị thương hay xách thuốc, bận rộn đến mức cả nửa ngày chỉ có thể
đứng, theo thói quen mặc quần đùi với giày đế bằng, tiện cho công việc.