ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 175

"Ra biển." Khương Dương nói đơn giản.

Hứa Liên Nhã nhìn một bên mặt anh, Khương Dương gật đầu, "Anh đã

tìm được một con thuyền nhỏ rồi."

"Anh lái?"

"Chẳng lẽ em còn muốn có người khác ở đó?"

Hứa Liên Nhã mỉm cười, "Thì ra anh còn có thể lái thuyền."

Khương Dương nói: "Không lật được đâu."

Tay anh bị đánh một cái, Hứa Liên Nhã xì một tiếng khinh miệt, "Mỏ

quạ."

"Được được, không nói." Khương Dương cười áy náy.

Khương Dương dẫn Hứa Liên Nhã lên bến tàu. Có không ít thuyền đánh

cá đang chuẩn bị rời bến, ngọn đèn trong khoang thuyền chiếu sáng một
vùng biển màu cam. Khương Dương chỉ vào một con thuyền đánh cá tương
đối mới trong đó, từ từ đợi phản ứng của Hứa Liên Nhã.

Cũng may là trong mắt cô cười, nhìn qua không giống thất vọng,

Khương Dương thở phào một hơi.

Thuyền không lớn, Khương Dương đứng trên mũi thuyền khiến nó phập

phồng thấy rõ. Anh đặt thùng nhựa xuống, chìa tay ra với Hứa Liên Nhã.

Hứa Liên Nhã đi giày cao gót, giẫm lên ván lắc lư thấy rõ, Khương

Dương cười dìu cô vào khoang thuyền.

Khoang thuyền không lớn, chỉ có một chiếc giường, nhưng bù lại sạch

sẽ, không ngửi thành mùi tanh của cá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.