ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 177

thuyền đánh cá đang dần rời xa.

Khương Dương xách thùng nhựa ra ngoài boong thuyền, rồi gọi Hứa

Liên Nhã đi ra.

Hai người họ ngồi khoanh chân trên đệm. Trong thùng nhựa còn dán xốp

dưới đáy, bên trên là đá với mấy lon bia, còn cả chút đồ nhắm nữa.

Khương Dương mở một lon cho cô, "Có thể uống mấy lon?"

"Không biết là ai say trước đâu."

"Anh say thì em đừng hòng về được."

Hai người cạn bia, Hứa Liên Nhã giơ lon lên cao, như đang dâng kính

trăng sáng, "Vậy cùng đi cho cá ăn."

Khương Dương nhặt một hạt lạc lên cho vào miệng, "Chỉ mới nghe nói

Long Vương chọn rể, chưa từng nghe tuyển con dâu bao giờ."

Gió biển man mác, sóng biển chậm chạp, trời và biển cùng dung hòa

thành một sắc xanh đen, vầng trăng mỏng cong cong treo cao nơi cuối chân
trời. Trăng đêm như lưới, bao phủ lấy chúng ta.

Chưa được bao lâu thì cả Khương Dương và Hứa Liên Nhã đã bị hơi

men hun nóng cả tai, nằm ngã xuống boong thuyền.

Hứa Liên Nhã gối đầu lên tay anh, mệt mỏi nói: "Anh biết hát không?"

"Biết." Khương Dương nhìn trăng, mỉm cười: "Anh hát em nghe nhé?"

Hứa Liên Nhã mò mẫm lung tung bên cạnh, vóc lấy mấy hạt lạc, đút đến

bên miệng anh, "Hát đi. Tiền boa đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.