ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 198

"Hứa Liên Nhã!"

"A..."

Lúc này Hứa Liên Nhã mới sực tỉnh, cầm lấy dây thừng quay lại vào

phòng.

"Vừa nãy làm sao thế, gọi mà em không đáp." Khương Dương vừa trói

Chu Khải Quân lại, vừa nói với cô.

Cơ thể Khương Dương không cường tráng, nhưng được cái gầy rắn chắc,

còn Chu Khải Quân lại trái ngược hẳn với anh, người khô đét, bình thường
mặc quần áo không nhìn ra, vừa nãy giãy dụa thì quần áo bị vén lên hơn
nửa, để lộ xương sườn nom đáng sợ, giống như que diêm song song.

Hứa Liên Nhã không trả lời anh, mà nhìn chằm chằm Chu Khải Quân,

"Tiểu Chu, mèo ở đâu ra?"

"Mèo gì?" Khương Dương không hiểu gì.

Hứa Liên Nhã hỏi lại Chu Khải Quân, không che giấu được thất vọng,

"Tôi hỏi cậu hai con mèo vằn đó là từ đâu mà có!"

Khương Dương rút dây thừng, xác nhận đã buộc chặt mới buông cậu ta

ra. Chu Khải Quân lăn vài vòng, trượt từ trên giường xuống, đè phải chân
con búp bê bơm phồng, cơ thể kia bật lên rồi lại rớt xuống, hai mắt càng
thêm đáng sợ.

Chu Khải Quân ngồi co ro trong hốc nhỏ giữa đuôi giường với bàn học,

giống như mất đi khả năng nói, nở nụ cười trào phúng lại mệt mỏi.

Manh mối xâu chuỗi lại với tên trộm mèo mà lần trước Lôi Nghị từng

nhắc, Hứa Liên Nhã lại càng khó thở, cần như muốn nghiền nát răng, "Cậu
bắt trộm chúng về đây!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.