ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 292

"Anh đẹp trai, anh ở đâu thế?"

Đồ đen nhìn chằm chằm về phía trước, "Cô xem bằng lái của tôi rồi mà

còn không biết tôi ở đâu sao?"

Hạ sách bắt chuyện bị lộ, Phùng Nhất Như liền cười ha ha: "Tại không

nghe ra khẩu âm mà."

"Ở bên này lâu khẩu âm ít nhiều cũng bị đồng hóa."

"Nói có lý. Anh đến đây bao lâu rồi?"

"Lâu rồi."

"Lâu là lúc nào, không lẽ là thế kỷ trước."

"... Đầu thế kỷ."*

(*Chỉ những năm đầu thế kỷ 20, khoảng 2001 trở đi.)

"Anh đây là đi làm thêm à?"

Từng câu từng chữ của người đàn ông này như mưa dầm bãi cát, để lại

dấu vết lồi lõm trong lòng Hứa Liên Nhã, cô nghiêng đầu nói với Phùng
Nhất Như: "Mày ngồi yên lại đi, đừng để bị đập đầu."

Phùng Nhất Như ngộ ra, cô ấy đang bảo cô im miệng.

Cô ấy ra hiệu là đã thắt dây an toàn, nói: "Thắt chặt rồi, không ngã

được."

Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng bản thân cũng chán nản ngồi lui ra sau.

Cứ như giáo viên đã bước vào lớp, lập tức trong xe im lặng đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.