ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 310

Người tới chính là Quách Dược, vừa nãy chắc có lẽ là biệt danh.

Người cảnh sát cầm một xấp giấy cuộn cũng nhìn sang, cùng cảnh sát

mắt bé trao đổi ánh mắt nghi ngờ.

Triệu Tấn Dương chửi thầm một câu, "Mẹ nó là xui!"

Một người cảnh sát mặc đồng phục đi vào từ sau lưng Quách Dược, nhìn

cảnh sát mắt bé rồi lại nhìn người cuộn tài liệu, tò mò hỏi: "Có chuyện gì
thế?"

Xem ra là người ở đây.

Mắt bé thu lại vẻ phách lối ban nãy, cung kính thuật lại đơn giản mọi

việc một lần.

Ánh mắt của hai người đàn ông ở cửa đều tập trung trên người Hứa Liên

Nhã, sắc mặt Triệu Tấn Dương ngày càng khó nhìn.

Cảnh sát mặc đồng phục hình như biết Quách Dược, cân nhắc không mở

miệng trước.

Quả nhiên là Quách Dược lên tiếng, nói với mắt bé: "Tôi thấy chắc có

hiểu lầm gì đó rồi, đây là anh em ở bên kia của chúng tôi."

Giọng anh ta không lớn, nhưng mấy người gần cửa đều nghe rõ, bao gồm

cả Hứa Liên Nhã. Cô nhìn về nhân vật chính trong câu chuyện - cũng là lần
đầu tiên nhìn thẳng anh sau khi biết được tên thật - anh không nói thêm gì,
chỉ mím chặt môi, in dấu hai đường vân, so với cái kẻ lanh lẹn trước kia thì
bây giờ cứ như một người khác vậy.

Mắt bé ngạc nhiên, "A..."

"Vốn dĩ là có một cấp này..." Mặc đồng phục giảng hòa, "Các anh à, nếu

đã là người của mình thì nên nói ra từ sớm mới phải, bị hiểu lầm cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.