ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 311

không hay cho lắm." Lời này là nói Triệu Tấn Dương, "Bây giờ hiểu lầm đã
được tháo rồi, một phen hiểu lầm, mọi người đều cực."

Quách Dược nói: "Tình hình bên chỗ chúng tôi có chút đặc biệt."

Mặc đồng phục gật đàu, "Hiểu rồi, hiểu rồi."

Mắt bé đưa mắt nhìn Triệu Tấn Dương ý nói xin lỗi.

Triệu Tấn Dương cũng gượng gạo, "Không sao." Rồi lại hất cằm một cái:

"Chứng minh thư."

Mắt bé dùng hai tay đưa hai tấm chứng minh thư đến, Triệu Tấn Dương

cầm lấy, ra hiệu với Hứa Liên Nhã: "Chúng ta đi thôi."

Quách Dược nói với cảnh sát mặc đồng phục: "Tôi ra ngoài một lát."

Triệu Tấn Dương thấy Quách Dược đi ra cùng thì bảo Hứa Liên Nhã

đứng ở cửa đợi anh.

Quách Dược nhìn bóng lưng của cô gái thấp thoáng ở cửa, ngoài cười

nhưng trong không cười: "Cậu đúng là còn chơi nổi đấy nhỉ."

Triệu Tấn Dương nhíu mày một cái, "Chỉ chuyện này?"

"Nếu tối nay tôi không tạt ngang qua thì cậu định làm gì đây?"

Triệu Tấn Dương cười nhạt, "Hừ, bắt đầu giành công rồi à?"

Giọng nói khinh thường khiến Quách Dược nắm chặt tay, Triệu Tấn

Dương từng bước tiến đến gần, "Lại muốn đánh tôi?"

Quách Dược buông tay ra, chọc vào ngực Triệu Tấn Dương nói: "Cậu

vừa phải thôi, đừng quên cậu là cảnh sát."

Triệu Tấn Dương đẩy anh ta ra, "Mẹ kiếp tôi cần anh nói à...!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.