ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 313

Quãng đường khá ngắn, cảnh sát mắt bé bắt chuyện mấy câu gọi là cho

có, chứ hai con lừa bướng bỉnh này chẳng còn gì để mà nói nữa.

Hứa Liên Nhã và Triệu Tấn Dương quay lại bên chiếc Chevrolet màu đỏ,

đèn đường sắc vàng nhuộm thân xe thành một màu máu, giống như cái đêm
ở thôn Lệ Hoa đó.

Triệu Tấn Dương móc chìa khóa ra, cẩn thận hỏi: "Em lái hay anh lái?"

Anh không rõ liệu cô có dứt khoát bỏ lại anh ở đây không.

Hứa Liên Nhã đi tới chỗ ghế lái phụ khiến Triệu Tấn Dương khẽ thở dài

một hơi.

Cũng giống như lúc tới, Hứa Liên Nhã chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Mà cũng không hoàn toàn giống hệt, dù sao khi đó cô vẫn còn có tâm

trạng trêu đùa anh.

Mà giờ đây sự yên lặng của cô như một chiếc chăn bông, trùm chặt lên

đầu anh khiến anh không thở nổi.

Triệu Tấn Dương không hỏi cô muốn đi đâu, hay nói đúng hơn là không

dám hỏi, anh lái xe về hướng nhà của Hứa Liên Nhã.

Xe lái vào tầng hầm B2 rồi dừng hẳn, Triệu Tấn Dương tắt máy, rút chìa

khóa ra đưa cho cô.

Động tác này như một dấu hiệu của sự kết thúc, qua đêm nay, e rằng họ

cũng phải kết thúc.

Hứa Liên Nhã xuống xe, không để ý đến anh mà đi thẳng tới thang máy.

"Liên Nhã…"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.