ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 339

Anh hôn lên tai co, Hứa Liên Nhã nhột né người đi.

"Lần sau đi."

"Lần sau là khi nào?"

"Lúc em mắng anh."

"Đồ hẹp hòi."

Anh không nói gì nữa, vì đang bận hôn cô.

Nụ hôn triền miên sau bao ngày xa cách, ẩm ướt như đêm mưa ở sạp

báo, anh bung ô ra trước mắt cô, nóng bỏng như buổi chiều ở thôn Lệ Hoa,
anh bọc kín cô bảo vệ sau lưng, lại nồng nàn như mùi mồ hôi của anh xen
lẫn vị rượu trong miệng cô vào đêm qua, tất cả đều tồn tại một cách chân
thực.

Nếu như phải tìm một khung thời gian để coi là điểm khởi đầu tình cảm,

thì Triệu Tấn Dương hi vọng là lúc này.

Anh đã rửa sạch lời nói dối, cô đã lựa chọn tha thứ, hai tâm hồn trần

truồng ôm lấy nhau.

Lúc Triệu Tấn Dương buông cô ra, ngón tay còn khẽ miết lên môi cô.

Hứa Liên Nhã nói: "Bao giờ anh về lại đội?"

"Cuối năm, trước năm mới."

"Vậy cũng sắp rồi."

Triệu Tấn Dương nghe ra điều khác thường, "Đến kỳ nghỉ anh sẽ đến tìm

em."

"Trước khi anh về, chúng ta ra ngoài du lịch một lần nhé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.