ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 365

"Nhìn anh giống tên lưu manh."

"..."

Hứa Liên Nhã mỉm cười.

Triệu Tấn Dương hất cằm, "Anh mặc cho em xem?"

"Cầu còn không được." Nụ cười càng sâu hơn.

Triệu Tấn Dương định lột áo sơ mi ra khỏi móc treo, nhưng Hứa Liên

Nhã ngăn anh lại.

"Đợi ủi chút đã, còn nhăn nhiều hơn so với nếp nhăn trên mặt anh."

Triệu Tấn Dương không khỏi sờ mặt, "Ở đâu, anh còn trẻ mà."

Hứa Liên Nhã thêm nước vào bàn ủi đứng, áo sơ mi được treo trên giá,

cài núi lại, kéo nhẹ vạt áo bắt đầu ủi nóng.

"Áo khoác với quần đâu?"

"Cũng phải mặc à?"

Hứa Liên Nhã cười khổ, "Chỉ mặc một chiếc sơ mi xanh này thì có khác

gì tài xế taxi đâu chứ."

"... Đúng là lâu quá không mặc, không quen lắm."

Triệu Tấn Dương lấy áo khoác và quần tây xanh đen ra, nói: "Cũng phải

ủi?" Thấy cô gật đầu, Triệu Tấn Dương thả quần áo xuống ghế salon.

"Mũ nữa?"

"..." Triệu Tấn Dương im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.