ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 450

trận, đã giấu thì giấu cho kín vào, còn tung hỏa mù làm gì."

Hứa Liên Nhã im lặng rũ mắt, nhìn đầu ngón tay đặt trên đầu gối, lại

nghĩ đến chuyện khác.

Mặc dù cô đã gặp bạn của Triệu Tấn Dương, nhưng lại không thân quen

bất kỳ ai. Cô và anh như hai hình tròn cắt nhau, giao điểm duy nhất là liên
hệ giữa cô và anh. Nếu như có một ngày mất liên lạc - cô có trực giác sẽ là
anh cắt đứt trước - cả thế giới của cô và anh đều tách rời ra.

Hứa Đồng đứng lên, thuận tay sửa lại vạt áo, bảo: "Mẹ định ra ngoài mua

rau, con cũng đến giúp đi, tối nay bận lắm đấy."

Hứa Liên Nhã đành lôi mình ra khỏi thế giới bùn lầy nhỏ của mình, lên

tiếng đáp lại: "Vâng ạ."

Ông bà Hà đã mất sớm, mùa xuân mỗi năm là ba anh em họ Hạ đều thay

phiên đến một nhà nào đó gặp mặt, năm nay đến lượt nhà anh cả của Hà
Ngạn Phong. Nên vừa ăn sáng xong, cả nhà liền lái xe lên đường.

Sau khi Hà Tân đi làm, cũng thay phiên đón giao thừa mồng một ở nhà

bố mẹ, năm nay là ở nhà bố.

Ba giờ chiều, người lục đục kéo đến. Hứa Liên Nhã bận rộn rót trà cho

người lớn, đút bánh ngọt cho con nít.

Trừ Hà Duệ ra, Hứa Liên Nhã đứng hàng nhỏ nhất ở nhà họ Hạ. Hai

người anh đang bàn chuyện công việc, hai bà chị dâu say sưa từ chuyện
sinh đẻ đến nuôi nấng. Nhiệm vụ trông nom cháu nhỏ cứ vậy mà rơi vào
tay Hứa Liên Nhã.

Biết cô nuôi mèo nên cháu nhỏ đòi muốn xem. Mèo trốn trong chăn, bị

cu cậu vén lên, vèo một phát, một cái bóng lao ra, rồi chui xuống gầm
giường. Thằng bé giật mình hết hồn, khóc toáng lên, kinh động đến mẹ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.