ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 514

Triệu Tấn Dương nhìn bông, bỗng nghiêng đầu, ánh mắt tối đen nhìn cô

chăm chú: "Dọa em sợ rồi nhỉ." Vừa dứt lời liền nở nụ cười không chút áy
náy, thậm chí còn có phần xảo trá. Hứa Liên Nhã cũng chẳng ghét bỏ, cô
càng muốn thấy dáng vẻ lông bông thế này của anh hơn, chứ không phải là
chau mày im lặng.

"Là do anh xấu xa."

Triệu Tấn Dương lại hơi dạng hai chân ra, đụng vào đầu gối cô, ôm cánh

tay hỏi: "Anh là người thất đức thế ư?"

Hứa Liên Nhã không đáp, Triệu Tấn Dương lại đụng cô lần nữa, cô

nhích chân ra, Triệu Tấn Dương không truy đuổi theo.

"Nếu anh có bệnh thật thì anh cũng không chơi với em nữa." Anh vô tội

nhún vai.

"Biết rồi."

"Em không đủ tin anh." Triệu Tấn Dương hừ mấy tiếng, Hứa Liên Nhã

không khỏi bật cười, khẽ véo mặt anh, "Còn giận nữa kia đấy."

Triệu Tấn Dương nghiêng đầu, xoa xoa gò má, nghiêm túc nói: "Đừng

đụng anh, anh có bệnh!"

"Không đụng thì không đụng nữa." Hứa Liên Nhã nói, "Có xin em cũng

không thèm đụng."

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ một hồi, rồi mới dời mắt sang chỗ

khác.

Đã hơn nửa tiếng, Hứa Liên Nhã đứng ngồi không yên.

"Em đi xem sao." Hứa Liên Nhã đứng lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.