ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 574

Gã lái xe rụt cổ lại, "Còn không phải là vì mảnh giấy..."

Anh ba trợn trừng mắt dọa hắn ta, làm hắn phải nuốt nửa câu sau xuống.

Lầu hai chỉ lớn bằng cỡ bàn tay, ba người đứng sau lưng Hứa Liên Nhã,

cô cũng không cố ý nghe lén, chỉ là giọng nam thô lỗ, có một hai chữ đơn
giản lọt vào tai cô, chỉ là không thể xâu chuỗi thành ý cụ thể được.

Bên kia đã được khử trùng xong, Hứa Liên Nhã và Hạ Nguyệt dùng cáng

khiêng con chó ngao vào trong. Chó ngao Tây Tạng hơn một trăm cân
khiến hai người phụ nữ thở hổn hển.

Dì quét dọn vệ sinh đi đến, nhờ dì ấy trông hộ bên ngoài, còn Hứa Liên

Nhã và Hạ Nguyệt đi vào phòng phẫu thuật đóng cửa lại.

Hạ Nguyệt thở dài một hơi, cảnh giác nhỏ giọng nói: "Chị Nhã, lai lịch

mấy người này nhìn có vẻ không bình thường, dữ dằn quá."

Hứa Liên Nhã vừa đeo găng tay vừa nói như nhắc nhở: "Chúng ta chỉ

quan tâm khám bệnh cho chó rồi thu lệ phí, những chuyện khác không cần
lo nhiều."

"..."

"Biết nhiều quá không tốt."

Hạ Nguyệt lại nhìn ra phía cửa làm như nó là cửa kính thủy tinh vậy,

luôn miệng đáp: "Vâng vâng, em biết rồi."

Tạm thời chú chó không có sức để chống đối, Hứa Liên Nhã sợ nó căng

thẳng phản ứng mạnh, bèn khóa luôn ba chân của nó lên bàn mổ, rồi lại để
Hạ Nguyệt đè nửa thân trên.

"Ây, chị Nhã này... Em vẫn là lần đầu tiên... Tiếp xúc với chó mèo

sống..." Hạ Nguyệt không tình nguyện giữ nửa thân trên của nó cho lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.