ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 664

Triệu Tấn Dương và Hứa Liên Nhã đi thẳng về nhà cô mà không hề nói

với nhau câu nào.

Hứa Liên Nhã thay đồ ngủ rồi xức rượu thuốc, tư thế không được tự

nhiên lắm, càng xoa càng bực. Cô vặn chai thuốc lại rồi mở cửa phòng tắm
ra, Triệu Tấn Dương vẫn chưa đi.

Không biết là thấy chai thuốc hay ngửi được mùi thuốc, hay do ăn ý mà

Triệu Tấn Dương đi về phía cô, im lặng cầm lấy chai.

Hứa Liên Nhã quay người vào gương, Triệu Tấn Dương đứng sau lưng

cô, gương nước bị phủ một tầng hơi nước, không nhìn rõ mặt mũi. Bỗng
Hứa Liên Nhã đưa tay lên xoa, người đằng sau lập tức nói: "Đừng nhúc
nhích." Hình như lại còn nhìn cô một cái nữa.

Triệu Tấn Dương cúi đầu, trong bóng tối, gương mặt càng sâu lắng hơn.

"Những kẻ đó... có thể là nhắm vào anh."

Im lặng như cũ, giọng khản đặc của anh hết sức rõ ràng.

"Thế à."

"Anh không biết vì sao chúng phát hiện ra nữa." Anh dùng sức rất nhẹ,

làm cô say đắm, "Xin lỗi em..."

Hứa Liên Nhã không chịu đựng nổi sự áy náy của anh, khiến cô chẳng

khác gì đứng dưới bầu trời đầy mây đen, đợi mưa trút xuống.

"Cũng có thể là do bố em."

"Gần đây em có gặp phải chuyện gì không?"

Câu hỏi này Hứa Liên Nhã đã tự hỏi cả trăm lần, cô nói: "Không nhớ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.