ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 666

"Bác sĩ Hứa, aiz, sao lại xách nhiều đồ tới thế, khách khí quá rồi..."

Hứa Liên Nhã đặt táo lên bàn, "Mua đại mà thôi, cũng không biết chú

thích ăn gì.'

Cát Tường ló đầu ra xem, cười nói: "Táo là được rồi, táo tốt cho sức

khỏe lắm."

Hứa Liên Nhã nhìn quanh trái phải, không phát hiện dấu vét có người

nào khác đến thăm bệnh.

Cát Tường nhìn thấy rõ, bèn nói: "Sáng nay cảnh sát Triệu đã đến rồi,

cũng về rồi, cậu ấy vội lắm, nên tôi bảo cậu ấy đừng tới nữa."

Hứa Liên Nhã ngồi bên mép giường, gọt táo cho ông ta.

Gọt vỏ càng lúc càng dài, như đang đo chiều dài của im lặng. Gọt rồi gọt,

cuối cùng vòng vỏ không chịu nổi nữa, đứt một đường, giống như hồi
chuông kết thúc, cũng đến lúc Cát Tường mở lời.

"Bác sĩ Hứa này... Cô có thể giúp tôi nói với cảnh sát Triệu được không,

bảo cậu ấy đừng phí tiền nữa, tiền khám với mướn hộ lý đắt lắm... Bệnh
này của tôi... tôi biết, không chữa được nữa rồi!"

Hứa Liên Nhã ừ một tiếng như thấp giọng cười,

"Bác sĩ Hứa, cô cũng không cần đến nữa đâu, làm chậm trễ thời gian, cô

còn phải đi làm nữa mà..."

Một miếng táo được đưa đến, cắt ngang lời ông.

"Nếm thử xem, không biết có ngọt không."

Cát Tường đành nhận lấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.