ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 676

Hai tiếng đoàng đoàng vang lên, kết hợp cùng tiếng hai chiếc đinh bật ra

khỏi khung cửa, bả vai rắn chắc của anh cũng rung lên vì lực đàn hồi.

Thu súng về, dùng khuỷu tay đập vào lưới chống trộm, Triệu Tấn Dương

đẩy cửa sổ nhảy vào.

Hứa Liên Nhã đã cận kề bên bờ kiệt sức, vừa đi được hai bước đã bị anh

kéo mạnh vào lòng.

"A Dương..." Tiếng lẩm bẩm vô ý thức, khản đặc như sau một trận khóc

toáng.

"Đừng nói gì cả, chúng ta ra khỏi nơi này." Anh gấp gáp nữa đở nữa ôm

đưa cô đến cửa sổ, "Có thể đứng vững được không? Anh sẽ ôm em ra
ngoài, em nhảy xuống đi, ở dưới sẽ có người đón."

Cũng không đợi cô trả lời, hai tay Triệu Tấn Dương đã luồn xuống dưới

nách cô, nhét cô qua khung cửa.

Anh vừa ho vừa kêu lên: "Đứng trên tấm đá, đứng vững vào."

Một tay Triệu Tấn Dương vẫn còn đỡ cô, chống lấy mép cửa chui ra

ngoài.

Ngọn lửa như cỏ dại bao vây lấy bệ chống thấm."Chó..." Hứa Liên Nhã

quay đầu lại nhìn quanh, "Chó đâu..."

"Cái gì?"

Mấy người ở nhà đối diện thức giấc chạy ra ban công, thậm chí còn chạy

xuống tầng một, ngạc nhiên hô to bàn tán, lấn át giọng của cô.

"Chó của em..."

Tiếng chó sủa bên trong cửa sổ đáp lại cơn lo lắng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.