ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 767

Im lặng như tờ, trở thành câu hỏi khó trả lời nhất trong trại giam, nhưng

ánh mắt mọi người lại đổ dồn đến một người.

"Mày, bước ra khỏi hàng!"

Quản giáo dùng dùi cui đâm vào sau lưng Triệu Tấn Dương.

Tên đàn ông xăm trổ khắp người đứng đằng xa, trong ánh mắt buồn ngủ

không che giấu được nụ cười, im lặng như xem kịch hay.

"Có phải là mày không?" Dùi cui lại thọc đến trên mặt Triệu Tấn Dương.

"Không phải." Dứt khoát mà bình tĩnh.

Quản giáo quay đầu sang núi thịt gãi đến mức đầu đầy mồ hôi, vì dị ứng

mà cả người hắn sưng vù lên.

"Mày nói xem, có phải là nó không..."

"Tôi... Tôi..." Không biết do nhột hay căng thẳng mà núi thịt lắp bắp hồi

lâu mới nói: "Tôi không biết, tôi cũng ngủ."

"Đừng có gãi! Gãi nữa là gãi nát cu đấy!"

Cơ thể trần truồng của tên mập cục mịch khiến quản giáo bực mình,

vung tay lên để một quản giáo khác đưa đến phòng y tế.

Chỉ hai ngày ngắn ngủi mà trong buồng giam đã xuất hiện hai chuyện kỳ

lạ, khó mà không liên tưởng đến hai người này được, mặc dù ảnh hưởng
không lớn, nhưng chuyện không giải thích được lại khiến lòng người nảy
sinh lo lắng, sợ sẽ là ngòi nổ dẫn đến chuyện lớn.

"Mấy con này sẽ không tự bò vào buồng giam, nhất định là trong chúng

mày có ai đó đem nó vào rồi." Họng súng lại chĩa sang Triệu Tấn Dương,
"Hôm nay trong số người quét lá ngoài sân có mày đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.