ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 80

Khương Dương cười hì hì, "Giận rồi à?"

"... Không có." Cô còn chưa đến mức giận, chỉ như treo người trên cây

bông, ngực khó chịu đến mức hoảng hốt.

"Tôi còn chưa nói xong," Như thấy có điều bất thường, Khương Dương

nói nhanh hơn, "Chiếc motor của tôi còn ở trong cửa hàng, cô qua chở tôi
chút, rồi tôi đi với cô, được không?"

Hứa Liên Nhã như không nhịn nổi, lặng im mỉm cười, "Được."

Hứa Liên Nhã dựa theo địa chỉ Khương Dương đưa mà đi đến.

Khương Dương ở trong một thôn gần thành phố, biển báo dày đặc, ánh

sáng lập lòe không rõ ràng, đầy những tòa nhà mọc san sát. Dựa theo lời
dặn của anh, cô dừng xe lại ngoài một con ngõ nhỏ.

Cô tiếp tục gọi cho Khương Dương, lần thứ hai mới bắt máy.

Hứa Liên Nhã báo anh biết cô đã tới.

"Ừ..."

Hứa Liên Nhã nghe ra sự do dự trong đó, bèn nói: "Không tiện à?"

"Đột nhiên có việc gấp, tôi phải ra ngoài một chuyến." Khương Dương

dừng lại, "Cô xem liệu đợi tôi được không, hay để hôm khác lại hẹn?"

Hứa Liên Nhã nghĩ ngợi, nói: "Lâu lắm à."

"Khoảng một giờ."

Hứa Liên Nhã cũng không biết lấy đâu ra kiên nhẫn, "Vậy tôi chờ anh."

"Vậy cô lên chỗ tôi đi, bên ngoài trời nắng quá."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.