ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 828

Hứa Liên Nhã phản ứng chậm, giọng Diệp Trí Viễn càng dồn dập: "Triệu

Tấn Dương, chị còn nhớ anh ấy không?"

Đã lâu lắm rồi mới nghe thấy người nhắc đến cái tên này, Hứa Liên Nhã

chấn động không khác gì nghe tin tử của Lôi Nghị.

"Tôi nhớ, dĩ nhiên tôi nhớ..."

Cô trả lời y hệt người già lẩm bẩm đầu óc không linh hoạt.

"Hài cốt của lão đại là do anh Dương tìm về."

Hứa Liên Nhã còn chưa kịp định thần lại từ cơn chấn động ban nãy thì

lại kinh hãi thêm lần nữa.

"Không phải tình cờ mà phát hiện ra, là anh ấy vẫn luôn tìm kiếm."

Hứa Liên Nhã cắn môi.

"A Dương.. Anh ấy có khỏe không?"

"Tôi cũng không biết... Cứ coi như khỏe đi, vẫn còn sống." Diệp Trí Viễn

nói, "Anh ấy cứ ở mãi bên này, cũng gần ba năm tôi chưa gặp anh ấy rồi,
cũng không nhận được tin tức gì của anh ấy."

"Còn sống là tốt... còn sống là tốt rồi..."

Cánh môi Diệp Trí Viễn run run, có lẽ đang cố tìm một cách gọi thích

hợp, để giọng nói không khiến người khác tổn thương.

"Tôi biết mình không có tư cách gì, nhưng dẫu sao chị cũng đã từng là

chị dâu của bọn tôi, tôi... tôi hy vọng chị không quên anh Dương, anh
Dương có nỗi khổ của mình, nếu đến chị cũng quên anh ấy, coi như anh
Dương uổng công rồi..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.