ÁNH DƯƠNG SOI LỐI - Trang 829

"Tôi không quên." Hứa Liên Nhã nói, "Tôi sẽ không quên anh ấy, cậu

yên tâm, cho dù lâu bao nhiêu cũng sẽ không."

Diệp Trí Viễn gật đầu.

"Cám ơn chị."

Ga tàu vang lên tiếng nhắc nhở lên tàu, bỗng Diệp Trí Viễn đứng tư thế

nghiêm, đưa tay làm động tác chào đúng tiêu chuẩn với cô, rồi xoay người
chạy chậm hòa vào dòng người.

Hứa Liên Nhã ngồi xuống ghế, vuốt tóc mái hơi rối, có cảm giác mất sức

trước nay chưa từng có.

Đôi mắt vô hồn một lúc lâu, cho đến khi một cây nạng xuất hiện trong

tầm mắt.

Là một người đàn ông chống nạng.

Hứa Liên Nhã vội ôm lấy hành lý nhường chỗ.

"Chị... chị dâu?"

Người đàn ông hồ nghi mở miệng.

Hứa Liên Nhã ngước mắt lên nhìn chằm chằm, cho đến tận lúc có một cô

gái trẻ tuổi đẩy vali đi đến bên cạnh anh ta thì vẫn không tin nổi.

"Lương Chính?"

"Trời, là tôi đây." Lương Chính cười, "Thấy chị lâu lắm rồi, nhưng vẫn

không dám tin."

"Ừ."

"Chị ở bên này à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.