ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 1036

Chàng quyết định riêng mình bỏ ra ba chục ngàn để tổ chức việc chạy trốn
của Mitia. Từ chỗ Mitia trở về, chàng buồn và bối rối kinh khủng: chàng
bỗng bắt đầu cảm thấy chàng muốn anh mình vượt ngục không phải để hy
sinh ba mươi ngàn và làm lành vết xước mà vì lý khác. "Phải chăng là
trong tâm hồn, ta cũng là một kẻ giết người như vậy?" - chàng tự hỏi mình.
Có cái gì xa xôi, nhưng nóng bỏng nung đốt tâm hồn chàng. Cái chính là
suốt tháng ấy, lòng kiêu hãnh của chàng đau đớn khủng khiếp, nhưng
chuyện ấy để sau… Cầm lấy chuông cửa nhà sau khi nói chuyện với Aliosa
và đột nhiên quyết định đến Xmerdiakov, Ivan Fedorovich chỉ theo một sự
phẫn nộ đặc biệt, đột nhiên sục sôi trong ngực chàng. Chàng bỗng chợt nhớ
Ekaterina Ivanovna vừa kêu lên với chàng trước mặt Aliosa: "Chỉ có anh,
chỉ có một mình anh cam đoan với tôi rằng anh ấy (tức Mitia) là kẻ giết
người!". Nhớ đến câu ấy, Ivan sững sờ: chưa bao giờ trong đời chàng cam
đoan với nàng rằng Mitia là kẻ giết người, trái lại sau khi từ chỗ
Xmerdiakov về, chàng càng nghi ngờ mình hơn. Trái lại, chính nàng, nàng
đã đưa cho chàng "tài liệu" và chứng mình tội lỗi của anh chàng! Thế mà
bỗng nhiên nàng kêu lên: "Chính tôi đã đến Xmerdiakov!" Bao giờ vậy?
Ivan không hề biết gì về chuyện đó, như vậy là nàng hoàn toàn không tin
rằng Mitia có tội! Xmerdiakov có thể nói gì với nàng? Cơn giận ghê gớm
bùng lên trong tim chàng. Chàng không hiểu tại sao nửa giờ trước chàng bỏ
qua cho nàng những lời đó và không quát ngay lên. Chàng bỏ chuông và đi
thẳng đến nhà Xmerdiakov. "Lần này có lẽ ta sẽ giết hắn!" - chàng nghĩ lúc
đi đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.