ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 1064

- Im đi, tao đã cho ngươi một cái bây giờ!

- Tôi vui mừng một phần, vì mục đích đã đạt: đá, tức là cậu tin rằng tôi có
thực, vì chẳng ai đã bóng ma. Không đùa nữa: tôi cóc cần, muốn chửi thì
cứ việc chửi, nhưng dùsao vẫn nên lễ độ hơn chút xíu, ít ra là đối với tôi.
Lúc thì đồ ngốc, lúc thì thằng hầu, ăn với nói!

- Ta chửi ngươi tức là ta chửi ta! - Ivan lại bật cười. - ngươi là ta, chính ta,
có điều với bộ mặt khác. Ngươi nói chính điều ta nghĩ… và không thể nói
với ta điều gì mới!

- Nếu tư tưởng hai ta gặp nhau thì chỉ làm vinh dự cho tôi mà thôi. - Người
thượng lưu nói với vẻ tế nhị và tự hào.

- Có điều ngươi luôn luôn lấy những ý nghĩ nhơ nhuốc của ta, mà cái chính
là những ý nghĩ đần độn. Ngươi đần độn và hèn hạ. Ngươi đần độn khủng
khiếp. Không, ta không hiểu nổi ngươi! Ta phải làm gì, ta phải làm gì? -
Ivan nghiến răng.

- Bạn ơi, dùsao tôi vẫn muốn là người hào hoa phong nhã và muốn được
coi như vậy. - Khách nói, tỏ ra tự ái phần nào của người ăn chực, nhưng đã
sẵn sàng nhượng bộ và hồn hậu. - Tôi nghèo, nhưng… tôi không nói rằng
tôi chính trực lắm, nhưng… thường thường trong xã hội, người ta coi như
một tiên đề rằng tôi là một thiên thần bị trích giáng. Tình thực tôi không thể
hình dung bằng cách nào hồi xưa tôi có thể là một thiên thần. Nếu như đã
có lúc như vậy thì cũng lâu quá rồi, có quên đi cũng chẳng tội lỗi gì. Bây
giờ tôi chỉ quý trọng thanh danh một người tử tế và cố gắng sống cho dễ
thương. Tôi thành thật yêu người đời, ôi, người ta vu khống tôi nhiều điều!
Ở đây, đôi lúc tôi trở lại ở với các người, đời tôi diễn ra giống như một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.