chịu đến, đồng thời chàng cảm thấy nếu nàng không đến thì chàng sẽ không
thể nào chịu đựng nổi. Aliosa hiểu tình cảm của anh.
- Trifon Borisovich, - Mitia vội vã nói, - nghe nói đã làm tan hoang cả quán
trọ của y: y lật cả sàn nhà, bóc ván, phá nát cả "lan can" để tìm của, chính
là số tiền ngàn rưởi mà viên biện lý nói là tôi giấu ở đó. Nghe nói về đến
nhà là hắn làm ngay. Đáng đời thằng bịp bợm! Hôm qua người lính gác ở
đây kể cho tôi, anh ta từ nơi ấy đến.
- Này, - Aliosa thốt lên, - chị ấy sẽ đến, nhưng không biết khi nào, có lẽ
hôm nay, có lẽ một vài ngày nữa, tôi không biết, nhưng sẽ tới, sẽ tới, đấy là
điều chắc chắn.
Mitia giật mình, muốn thốt lên điều gì, nhưng im lặng. Tin ấy tác động
mạnh đến chàng. Rõ ràng chàng đau khổ muốn biết chi tiết cuộc nói
chuyện, nhưng lại sợ hỏi lúc này: có cái gì tàn bạo và khinh miệt từ Katia
như mũi dao đâm vào chàng lúc này.
- Ngoài ra chị ấy nói: nhất định tôi sẽ làm cho lương tâm anh ấy yên ổn về
việc chạy trốn. Nếu đến lúc ấy Ivan không bình phục thì chính tôi sẽ lo liệu.
- Chú đã nói chuyện ấy với tôi rồi. - Mitia trầm ngâm nói.
- Còn anh đã kể lại với Grusa. - Aliosa nhận xét.
- Phải. - Mitia thú nhận, - sáng hôm nay Grusenka sẽ không đến, - chàng
rụt rè nhìn em. - Chiều nàng mới đến. Hôm qua khi tôi vừa nói với nàng
rằng Katia sẽ hành động, nàng im lặng, rồi bĩu môi. Nàng chỉ thì thầm:
"Mặc nó!" Nàng hiểu đây là việc quan trọng. Tôi không dám thử hơn nữa.
Hình như bây giờ nàng hiểu rằng Katia yêu Ivan, chứ không phải yêu tôi.