ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 14

trong trắng của tuổi trẻ. Trong cuộc tình này lẽ phải thuộc về gã chứ không
phải ở phía con dê già kia.


Mitia căm thù bố, nhưng không nhúng tay vào tội ác ghê tởm, anh ta sa đoạ
nhưng vẫn giữ được bộ mặt con người, theo tác giả, là vì anh ta vẫn còn tin
vào Thượng đế: "Cho dù tôi đáng bị nguyền rủa, cho dù tôi hèn hạ và đê
tiện, nhưng hãy cho tôi hôn gấu bộ áo mà Chúa Trời của tôi khoác trên
người, cho dù tôi đi với quỷ, nhưng tôi vẫn là con của Ngài, ôi Chúa Trời,
tôi yêu Ngài…" Mitia nghĩ ngợi về nhưng đau khổ của con người tràn lan
khắp thế gian. Nhưng suy nghĩ về đau khổ của chúng sinh và về sự hiện
hữu của Thượng đế đã đưa Mitia đến sự phục hưng trong đau khổ.


Anh ta bị toà án hình sự kết tội, nhưng toà án lương tâm bào chữa cho anh
ta. Anh ta chọn con đường cứu chuộc qua đau khổ, qua sự quy thuận để
chuộc lỗi của mình "có ý định giết cha" và chuộc lỗi cho kẻ phạm tội thực
sự Dostoievsky viết về nhân vật này: "… tôi sẽ nhấn mạnh hơn nữa tính
cách của Mitia Karamazov, trước nguy cơ phải gánh chịu sự bất hạnh và bị
kết tội oan, anh ta tự gột rửa mình bằng trái tim và bằng lương tâm. Tâm
hồn anh ta chấp nhận "sự trừng phạt không phải vì anh ta đã làm wệc ấy mà
vì anh ta xấu xa đến mức từng mong muốn thực hiện cái hành vi phạm tội
mà sau này anh ta bị kết tội oan do sai lầm của toà án. Một tính cách hoàn
toàn Nga: "Sấm không gầm lên thì gã mugich không làm dấu thánh". Sự
gột rửa tâm hồn như thế, xét về mặt hoàn canh tâm lý cụ thể, là hoàn toàn
có thể xảy ra, nhưng ở đây phần khiên cưỡng do tác giả cố ý ép đặt vẫn
nhiều hơn sự chuẩn bị nội tâm cho nhân vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.