ANH EM NHÀ CARAMAZOV - Trang 196

Điều này Aliosa biết được cũng là hoàn toàn tình cờ, qua anh bạn Rakitin
của mình - Rakitin biết hết mọi chuyện trong cái thành phố nhỏ của họ, -
nhưng rồi dĩ nhiên Aliosa cũng quên ngay.

Nhưng bây giờ đến vườn nhà bà hàng xóm, anh chợt nhớ đến chính cái
đuôi áo ấy, đang cúi đầu ngẫm nghĩ anh ngẩng phắt lên và bỗng xảy ra một
cuộc gặp gỡ hết sức bất ngờ:

Phía sau dảy rào khu vườn hàng xóm, Dmitri Fedorovich đứng lên cái gì
không rõ, lộ hình đến ngực, ra sức vung hai tay làm hiệu gọi anh, rõ ràng là
chẳng những không dám thét to, mà thậm chí không dám gọi thành tiếng sợ
người ta nghe thấy. Aliosa lập tức chạy đến gần hàng rào.

- May mà chú ngoảnh lại nhìn, không thì suýt nữa tôi gọi to lên. - Dmitri
Fedorovich vội vã thì thầm với em bằng giọng sung sướng. - Trèo vào đấy!
A, chú đến thật tuyệt quá. Tôi vừa nghĩ đến chú…

Chính Aliosa cũng mừng, anh chỉ băn khoăn không biết làm cách nào vượt
qua rào. Nhưng "Mitia" đưa bàn tay lực sĩ đỡ khuỷu tay em, giúp em nhảy
qua. Aliosa vén áo thụng, nhảy qua khéo léo như một tràng bé chân đất ở
thành phố.

- Nào thôi, ta đi đi! - Mitia buột thốt lên, giọng thì thầm hoan hỉ.

- Đi đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.